Ánh mắt Viêm Chúc sắc bén, dường như muốn nhìn thấu Thanh Chúc: "Ngươi thờ phụng Thanh Khâu Thần Đạo, làm chuyện hồ mị, cả đời dựa vào sắc đẹp kiếm cơm. Khi còn trẻ, y phục trên người mỏng như cánh ve, cái nên lộ, cái không nên lộ, chỉ hận không thể phô bày ra hết. Giờ thì sao?"
Ánh mắt Viêm Chúc lướt qua người Thanh Chúc, cười lạnh nói:
"...Biết mình tuổi già sắc suy, da dẻ bắt đầu nhăn nheo, vàng úa, xấu xí, xấu hổ với người đời nên mới bao bọc kín mít như vậy, chỉ để lộ ra gương mặt trát đầy phấn son thôi sao?"
Trong mắt Thanh Chúc lộ rõ sát ý.




